SỰ TÍCH ÔNG NĂM CHÈO

 


SỰ TÍCH ÔNG NĂM CHÈO
HUYỀN THOẠI VỀ CÁ SẤU KHỔNG LỒ

Vào thời Đưc Phật Thầy Tây An, có một môn đồ tên là Bùi Văn Tây. Ông là đệ tử thứ ba và thường hay hầu hạ bên cạnh Đức Thầy. Vợ của ông là bà Trần Thị Trị mất sớm, nên ông phát nguyện chí tâm tu hành, cứu giúp chúng sinh. Ông được giao cho trông coi hương đăng của Đình Thới Sơn, nên mọi người trong vùng thường gọi là Ông Đình Tây.

Một hôm, vâng theo lời dặn dò của Đức Thầy, Ông Đình Tây đến vùng Láng Linh, cùng với bà con trong vùng giúp đỡ cho một sản phụ sắp sinh, nhưng chỉ ở một mình trong căn chòi nhỏ giữa đồng. Với sự giúp đỡ của ông và bà con, người phụ nữ cũng hạ sinh an toàn, mẹ tròn con vuông. 

Lúc đó, người chồng của sản phụ tên là Sinh, làm nghề đánh bắt thủy sản cũng vừa kịp trở về. Cảm kích với tấm lòng từ bi, Ông Sinh đem hết giỏ cá mới bắt được, biếu cho Ông Đình Tây thể hiện lòng biết ơn dành cho ân nhân đã cứu giúp vợ con của mình. Nhưng Ông Đình từ chối, vì nghĩ đến ông Sinh vất vả lắm mới bắt được một giỏ cá như thế, chưa kể người vợ mới sinh cũng cần thực phẩm để bồi dưỡng cơ thể.

Tuy nhiên, trong số cá đó, Ông Đình lại chú ý đến một con cá sấu con trông rất kỳ lạ. Da của nó trơn như da cá lóc, chớp mũi thì đỏ rực, đặc biệt là nó có tới... năm cái bàn chân. Sau này, người dân trong vùng gọi nó là "Năm Chèo". Ông Đình thích thú xin con cá sấu đem về và trình bày lại sự việc với Đức Phật Thầy. Đức Thầy nhìn con cá, rồi nghiêm nghị bảo:

"Ông hãy giải thoát cho nó (ý nói diệt bỏ), đây là loài ngạc ngư kỳ lạ rất hung tợn, nếu giữ lại sau này ắc sẽ nhiễu hại dân lành"

Vốn bản tính hiền lành và rất thương con cá nhỏ bé tội nghiệp. Ông Đình Tây đã lén thầy mang con sấu về Đình Thới Sơn, nuôi nó ở ao sen trước Đình. Con sấu lớn nhanh như thổi, chỉ sau 3 năm nó đã to lớn và bộc lộ bản tính rất hung dữ. Sợ nó gây họa, Ông Đình Tây phải dùng đến dây xích sắt, xích vào chân nó để nhốt lại.

Thế nhưng, vào một đêm mưa to, con sấu đã tự cắn đứt chân của mình và trốn thoát. Hôm sau, khi biết chuyện, Ông Đình Tây rất lo sợ đi nhận tội với Đức Phật Thầy. Dường như biết trước được sự việc, Đức Thầy đã chuẩn bị "5 bảo bối" giao cho Ông Đình Tây gồm: 2 cây lao, 1 cây mun cổ phụng, 1 lưỡi câu, 1 đường dây băng và hướng dẫn Ông cách sử dụng bảo bối để đi bắt cá sấu Năm Chèo.

Nghe tin vùng Láng Linh có con cá sấu to lớn và kỳ lạ, thường bắt trâu, bò, heo, gà để ăn thịt, thậm chí còn tấn công cả con người. Ông Đình Tây lập tức mang theo bảo bối đến vùng Láng Linh để vây bắt. Nhưng nghe hơi ông Đình, con sấu lặn mất tăm. Trong suốt nhiều ngày liền, cứ như chơi cút bắt, hễ không có ông Đình con cá sấu lên gây họa, có ông Đình thì nó trốn mất. Biết được con sấu sợ Ông Đình Tây. Nên mỗi lần nó xuất hiện quấy nhiễu dân làng. thì người dân trong vùng la lớn: "Bớ Ông Đình, Ông Năm Chèo dậy" là nó bỏ chạy mất.

Mãi vẫn chưa thu phục được loài nghiệt súc, Ông Đình Tây lập bàn hương án và kêu lớn giữa hư không "Hỡi loài nghiệt súc, nếu mạng ngươi chưa tận thì ngươi yên lặng mà tu hành không được quấy hại chúng sinh, còn mạng ngươi đã tận thì hãy mau theo ta về" Từ đó về sau, không còn thấy ông năm chèo xuất hiện quấy nhiễu người dân.


Câu chuyện huyền bí về con cá sấu khổng lồ ông Năm Chèo còn lưu truyền cho đến ngày nay. Người ta cho rằng ông đang ẩn mình dưới lòng sông Vàm Nao. Tuy một khúc sông ngắn nối giữa sông Tiền và sông Hậu thuộc tỉnh An Giang, nhưng mang nhiều danh hiệu: là con sông ngắn nhất, Nơi có nhiều tàu thuyền đắm nhất, nơi trú ngụ của nhiều loài cá to lớn như: Ca Hô, Tra Dầu, Cá Đuối Nước Ngọt..., bà con nơi đây gọi chúng là "thủy quái", con sông có nhiều câu chuyện huyền bí nhất. Tuyên truyền khi Pháp càn bố Binh Gia Nghị của Đức cố quản Trần Văn Thành, lục bình ngập khắp mặt sông, ông Năm Chèo trồi lên mở đường cho tàu thuyền của nghĩa quân đi qua thuận lợi. Mỗi lần ông trở mình là làm cho vùng này nhiều nơi bị sạt lở. Hay gần đây, một gò đất nổi lên ở sông Vàm Nao, người ta cũng cho đó là ông Năm Chèo. 
Truyền thuyết về ông Năm Chèo và những bảo bối của Đức Phật Thầy trao cho ông Đình Tây vẫn còn được lưu truyền và gìn giữ tại Đình Thới Sơn.

Truyền thuyết về Ông Năm Chèo, mang giá trị văn hóa sâu sắc. Khắc họa lại hình ảnh Nam Bộ trong những ngày khai hoang mở đất. Vô vàn những khó khăn khi con người đối diện với thiên nhiên, rừng rậm hoang vu và thú dữ hoành hành. Những loài mãnh thú mà con người phải đương đầu nhiều nhất có thể kể đến như hổ, sấu và rắn... Vì thế nơi đâu lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về những loài này. Câu chuyện cũng cho ta biết về sự gắn bó của người dân khi đó, giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn. Thể hiện cuộc sống, sinh hoạt của con người Nam Bộ gắn liền với sông nước. Ngoài ra, hình ảnh Ông Năm Chèo tuy là nghiệt súc, nhưng biết hối lỗi tu hành, nên không bị trừng phạt, còn thể hiện giá trị nhân văn, khuyến khích con người làm lành lánh dữ, tu nhân tích đức. 

Ngày nay, khi về vùng thất sơn, ta được nghe rất nhiều truyền thuyết tương tự như Ông Năm Chèo và chứng kiến được sự kỳ bí của thiên nhiên. Vùng được cho nơi hội tụ nhiều khí linh của trời đất, nơi có các bậc tiên nhân, bồ tát đang tu hành. Và theo đức tin, thì ông Năm Chèo vẫn còn ẩn tu dưới lòng sông. Theo thời gian, thân thể được phù sa bồi đắp thành cồn. Đợi đến thời, Ông cùng với những loài khác sẽ một lần nữa trỗi dậy thanh trừng những điều xấu ác bảo hộ những điều thiện lành như lời sấm truyền của Đức Phật Thầy để lại cho hậu thế.

Câu chuyện đến đây là hết rồi 😆




“Bạn có suy nghĩ gì về chủ đề này, hãy chia sẻ ở phần bình luận dưới bài viết (nhấn thông báo cho tôi trước khi xuất bản bình luận để nhận cập nhật bình luận mới nhất), mỗi ý kiến của bạn là động lực dành cho tác giả. Nếu bạn thấy bài viết có giá trị hãy chia sẻ để nhiều người biết đến bài viết ! Chân thành cảm ơn sự đóng gớp của các bạn 

Tác giả: Nam DK
Biên soạn: từ các nguồn sưu tầm.




Đăng nhận xét

0 Nhận xét